Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

Quotation

  • “Don't cry because it's over, smile because it happened.” 
  • “I'm selfish, impatient and a little insecure. I make mistakes, I am out of control and at times hard to handle. But if you can't handle me at my worst, then you sure as hell don't deserve me at my best.”  
  • “You've gotta dance like there's nobody watching,
    Love like you'll never be hurt,
    Sing like there's nobody listening,
    And live like it's heaven on earth.”
  • “You only live once, but if you do it right, once is enough.” “In three words I can sum up everything I've learned about life: it goes on.” “To live is the rarest thing in the world. Most people exist, that is all.” “Insanity is doing the same thing, over and over again, but expecting different results.” “It is better to be hated for what you are than to be loved for what you are not.” “There are only two ways to live your life. One is as though nothing is a miracle. The other is as though everything is a miracle.” “Life is what happens to you while you're busy making other plans.” “Good friends, good books, and a sleepy conscience: this is the ideal life.” “It does not do to dwell on dreams and forget to live.” “I may not have gone where I intended to go, but I think I have ended up where I needed to be.” “This life is what you make it. No matter what, you're going to mess up sometimes, it's a universal truth. But the good part is you get to decide how you're going to mess it up. Girls will be your friends - they'll act like it anyway. But just remember, some come, some go. The ones that stay with you through everything - they're your true best friends. Don't let go of them. Also remember, sisters make the best friends in the world. As for lovers, well, they'll come and go too. And baby, I hate to say it, most of them - actually pretty much all of them are going to break your heart, but you can't give up because if you give up, you'll never find your soulmate. You'll never find that half who makes you whole and that goes for everything. Just because you fail once, doesn't mean you're gonna fail at everything. Keep trying, hold on, and always, always, always believe in yourself, because if you don't, then who will, sweetie? So keep your head high, keep your chin up, and most importantly, keep smiling, because life's a beautiful thing and there's so much to smile about.” “Sometimes the questions are complicated and the answers are simple.” “Today you are You, that is truer than true. There is no one alive who is Youer than You.”  “Everything you can imagine is real.” “I'm not afraid of death; I just don't want to be there when it happens.”
  • “Sometimes people are beautiful.Not in looks.Not in what they say.Just in what they are.” “He has achieved success who has lived well, laughed often, and loved much;Who has enjoyed the trust of pure women, the respect of intelligent men and the love of little children;Who has filled his niche and accomplished his task;Who has never lacked appreciation of Earth's beauty or failed to express it;Who has left the world better than he found it,Whether an improved poppy, a perfect poem, or a rescued soul;Who has always looked for the best in others and given them the best he had;Whose life was an inspiration;Whose memory a benediction.” “Who are you to judge the life I live?I know I'm not perfect-and I don't live to be-but before you start pointing fingers...make sure you hands are clean!” “Life is like riding a bicycle. To keep your balance, you must keep moving.” “Life isn't about finding yourself. Life is about creating yourself.” “Some infinities are bigger than other infinities.” “Reality continues to ruin my life.”  “Things change. And friends leave. Life doesn't stop for anybody.”  “Finish each day and be done with it. You have done what you could. Some blunders and absurdities no doubt crept in; forget them as soon as you can. Tomorrow is a new day. You shall begin it serenely and with too high a spirit to be encumbered with your old nonsense.”
  • “The only way out of the labyrinth of suffering is to forgive.”  “When someone loves you, the way they talk about you is different. You feel safe and comfortable.”
  • “I'm the one that's got to die when it's time for me to die, so let me live my life the way I want to.”

THÀNH NGỮ TIẾNG ANH VỀ ĐỒNG TIỀN

Color of someone's money
Definition: the amount of money someone has available
Show me the color of your money and then we can talk.
If we knew the color of the company's money we could make a better bid on the deal.

Easy money
Definition: money that can be earned with little effort
Some people think that playing stocks is easy money.
Unfortunately, there are few jobs are truly easy money.

Front money
Definition: money paid in advance of receiving something
I'll need to put up $100,000 front money to get in on the deal.
Always be suspicious of companies that ask for front money.

Heavy money
Definition: a lot of money
Tom will bring heavy money into the company if he agrees to invest.
They have heavy money. I'm sure they'll buy the house.

Hush money
Definition: money paid to someone so that they don't provide information
Many people are paid hush money to not testify in court. It's illegal, but it happens.
The gang tried to pay the man off with hush money, but he was having none of it.

Mad money
Definition: money used to have fun, money to waste
We've put away a few thousand dollars in mad money for our next vacation.
Don't go to Las Vegas without some mad money.

Money from home
Definition: easily gained money
Peter thinks investing in stocks is money from home.
She's looking for a job that's money from home. Good luck!

Money grubber
Definition: someone who does not like to spend money, a stingy person
She'll never give you money for your idea. She's a money grubber.
Money grubbers can't take it with them. I have no idea why they take it so seriously. I say easy come, easy go.

Money talks
Definition: money has influence in a situation
Of course they let the big box store build in town. Never forget: Money talks.
Just remember money talks. If they really want you for the position, they'll meet your salary demands.

On the money
Definition: correct, exact
I'd say you are on the money about that situation.
His guess that the company would succeed was on the money.

Put your money where your mouth is!
Definition: let's have a bet about something
Come on, if you think that is true, put your money where your mouth is! I'll bet you 100 to 1 that it isn't true.
She put her money where her mouth was and made a fortune.

Smart money
Definition: the best option, money of smart people investing in something
The smart money is on congress changing the law.
He thinks the smart money is going to invest in

renewable energy
. Soft money
Definition: money which can be earned without much effort
Take the job for a few months. It's soft money.
Jane thinks the position is soft money.

Spending money
Definition: money to spend to have fun, purchases unnecessary items
It's important to have at least a little spending money each month.
They don't have much spending money, so they like to stay home rather than go on vacation.

Throw money at something
Definition: waste money on a situation
Throwing money at the situation isn't going to make it better.
Some governments feel that throwing money at a program always helps.

THÀNH NGỮ VỀ TIỀN



Thiền và… những câu hỏi



Thiền và… những câu hỏi 

@ Thiền học khác Phật học như thế nào? Zen là gì? Học thiền mà không theo đạo Phật được không? 
Được chứ! Nên nhớ Thiền đã có từ ngàn xưa trước khi có Phật giáo. Nhiều tôn giáo cũng ứng dụng thiền vào việc tu tập như định tâm, cầu nguyện, đọc kinh, “thần chú”... tất cả đều có mục đích thanh lọc thân tâm, từ đó mà tuệ giác (huệ) sẽ bừng sáng. Tuy vậy, thiền Phật giáo có những sắc thái riêng, con đường dẫn tới giải thoát rốt ráo. Thiền học là một phần của Phật học, nhưng là phần cốt lõi. Phật học có nhiều tông phái như Nguyên thủy, Đại thừa, Thiền tông, Mật tông, Tịnh độ tông v.v... nhưng nguồn gốc vẫn là một.  Thiền ứng dụng vào y học, vào tâm lý học hiện đại còn có những sắc thái khác nữa. Hiện nay có nhiều trung tâm thiền không tôn giáo mọc ra khắp nơi trên thế giới. Nhiều người hướng dẫn thiền tập bằng rất nhiều cách khác nhau, nên rất cần phải “tỉnh táo” để chọn lựa cách nào phù hợp nhất với cá nhân mình, có cơ sở khoa học, để không gây hoang mang, thất vọng hoặc gây những “side-effects” không hay khác. Zen có gốc từ chữ Dhyana (Sanskrit) hay Jhana (Pali), được dịch âm thành Chan (Hoa) rồi Zen (Nhật) Thiền (Việt) v.v... Tây phương dịch là Meditation. Các từ khác liên quan đến thiền nên biết để tiện tra khảo: Niệm, chánh niệm (Sati) là Mindfulness; Quán niệm hơn thở hay An-ban thủ ý (Anapanasati) là Mindfullness of breathing... 

@
 Nghe Thiền sao thấy có vẻ cao siêu, huyền bí quá? 
Quả có những thứ thiền “cao siêu huyền bí”. Đó là thứ thiền dành cho các vị tu sĩ, ngồi tĩnh lặng trên đỉnh núi tuyết cao, trong hang động sâu, xả ly, xa lánh bụi trần, hòa nhập vào vũ trụ mênh mông… Đó là thứ thiền của những vị Alahán, Bồ-tát, nhà tu khổ hạnh, người bình thường chúng ta chỉ biết kính nhi viễn chi. Ở góc độ người thầy thuốc, tôi quan tâm đến thứ thiền đơn giản mà hiệu quả trong giữ gìn sức khỏe, nâng cao sức khỏe và chất lượng cuộc sống. Đó là thứ thiền trong đời sống hằng ngày. Nó liên quan đến sức khỏe, đến khoa học y học, được nghiên cứu và ứng dụng khá rộng rãi hiện nay. Nó đã mang lại những hiệu quả rất bất ngờ, chữa được nhiều căng thẳng (stress), lo âu, nhiều bệnh lý do hành vi lối sống gây ra mà thuốc men không thể chữa dứt. Thiền giới thiệu trong cuốn sách này là thiền “Quán niệm hơi thở”, nghĩa là quan sát, dõi theo và nhớ, nghĩ (niệm) về hơi thở vào, hơi thở ra của chính mình. Đi từ phương pháp “thở bụng” giản đơn – nhưng đã có hiệu quả tốt đối với sức khỏe- đến thiền quán niệm hơi thở là một bước tiến xa, từ đó có thể đi sâu đến “thành tựu chánh trí”, đến tuệ giác về vô thường, về duyên sinh, về không, về vô ngã v.v…
 

@
 Xin vui lòng cho biết ngoài cách thiền Phật giáo ra thì còn bao nhiêu cách thiền khác nữa? Cách thiền đơn giản nhất có phải là ngồi kiết già nhắm mắt và không suy nghĩ để cho tâm lặng phải không? 

Thiền Phật giáo như đã nói có hai cách: Thiền chỉ (Samatha) và Thiền quán (Vipassana). Kinh Viên Giác hướng dẫn 25 cách thiền. Hiện nay có tài liệu đưa ra 112 cách. Y học cũng đang nghiên cứu ứng dụng để từ đó tìm ra những “bằng chứng” cụ thể, và “liều lượng” thích hợp trong chữa trị và phòng ngừa bệnh tật nên còn hứa hẹn nhiều phương pháp thiền tập nữa. Nhưng nên nhớ, đó chỉ là phương tiện...  “Ngồi kiết già nhắm mắt và không suy tưởng” không phải là điều đơn giản nhất đâu mà thực sự là một điều cực kỳ khó. Ngồi kiết già đã khó, nhiều người không thể ngồi được - nên ta có thể chọn cách ngồi bán già, thậm chí quỳ trên gối, ngồi lên gót chân, ngồi trên ghế… đều thiền được. Nhắm mắt là cách để không bị ngoại cảnh chi phối, nhưng có người không cần phải nhắm mắt, có người lim dim… sao cũng được, tùy thói quen của mỗi người. Tâm trí ta như khỉ như ngựa (tâm viên ý mã) nhảy nhót lung tung, “gom” lại được không dễ. Vì thế mà phải tìm cách nào đó để gom tâm trí lại một nơi. Có thể là tiếng đọc kinh, có thể là tiếng mõ, tiếng chuông, có thể là một “câu thoại đầu” bí hiểm, có thể là tràng hạt… và tốt nhất là “chánh niệm” vào hơi thở vào hơi thở ra, vì nó trung tính và có đầy đủ những tính chất của một “pháp” để mà suy gẫm, “quán niệm”. Nếu “dừng” được tâm thì đã ở giai đoạn thiền chỉ (samatha) rồi vậy. 

@
 Đâu là bài tập thiền đơn giản nhất mà tất cả mọi người có thể luyện tập được? 
Theo tôi, thiền “Quán niệm hơi thở” (Anapanasati), còn gọi là An-ban thủ ý hay Nhập tức xuất tức niệm (meditation of breathing) là cách thiền đơn giản mà hiệu quả nhất, được Phật dạy trong kinh Tứ Niệm Xứ (Satipatthanasutta) và được nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần : “Đây là con đường độc nhất dẫn tới thanh tịnh cho chúng sanh, diệt trừ khổ ưu, thành tựu chánh trí, chứng đắc Niết bàn…”. Đây là một phương pháp rất “khoa học thực nghiệm”, áp dụng được cho tất cả mọi người. Bắt đầu bằng tập thở bụng rồi tập đặt chánh niệm vào hơi thở, từng bước đi sâu vào định và huệ. Hơi thở gắn với cảm xúc, lại gắn với hoạt động của cơ bắp. Hơi thở là cầu nối giữa thân và tâm. Nhờ đó, ta có thể “can thiệp” vào hơi thở để bình ổn thân tâm như đã trình bày trên. 

@
 Trở ngại lớn nhất trong việc tập thiền là gì? 
Là mất chánh niệm. Đang “chánh niệm” vào hơi thở thì có một ý tưởng (niệm) nào đó chen vào, rồi lôi kéo theo vô số nhũng ý tưởng này khác, dẫn đi một lúc không trở về được với hơi thở. Nào dĩ vãng, nào tương lai, nào lòng tham, sân trổi dậy, cứ hết ý này đến ý kia, tràn ngập, một lúc hơi thở “mất kiểm soát”, cơ thể căng cứng, bứt rứt (gọi là trạo cử), hoặc có khi ngược lại buồn ngủ, ngủ gà ngủ gật, gọi là hôn trầm, thụy miên. Vậy là hỏng bét. Nhưng không phải vì thế mà sợ. Ý tưởng cứ đến. Kệ nó. Một lúc nó thấy không ai thèm quan tâm, chán, bỏ đi. Rồi ý khác lại đến. Lại kệ nó. Ta không cần cố gắng xua đuổi. Càng xua đuổi, nó càng quấn quít. Cứ để tự nhiên. Đến, chán rồi đi. Người mới tập, ý tưởng đến vô số và ở lại lâu lắc, không chịu đi. Càng về sau, khi “thiện xảo” rồi (có kỹ năng rồi) thì những người khách không mời mà tới này sẽ lẳng lặng bỏ đi, đi sớm. Vậy là thành công rồi! Còn để cho được hoàn toàn không có một vị khách nào thì… còn lâu! Đừng nôn nóng. Ta đang luyện tập mà! Cái khoảng thời gian để trở về với hơi thở càng ngắn càng tốt, chứng tỏ ta đã thành công từng bước. 
Một trở ngại lớn nữa là sự nôn nóng, mong đợi, kỳ vọng…! Nôn nóng, kỳ vọng thì dễ nản lòng, bỏ cuộc… Cần chú ý không để bị thầy, bạn, “cưỡng ép” mình phải giống như họ, trong khi về tâm lý, sinh lý, tuổi tác, hoàn cảnh… mỗi người mỗi khác. Ráng bắt chước y chang sẽ rất nguy hiểm! Cho nên Phật mới dạy: Hãy quay về nương tựa chính mình!
 
@
 Thiếu không gian tĩnh lặng, lại luôn bị áp lực bên ngoài làm mất tập trung? 
Thiền không phải tập trung mà ngược lại, là thả lỏng. Không gian chỉ cần  vài mét vuông là đủ. Cần một chỗ yên tĩnh, khi quen thì ở đâu cũng “thiền” được. Đi đứng nằm ngồi gì cũng “thiền” được. Có người ngồi thiền dưới gốc cây, bên bờ sông, giữa công viên, có người thiền ngay trên bàn làm việc, sau giờ giao ban ở cơ quan hay sau buổi họp ở công ty... Không mất thì giờ nhiều đâu. Tùy hoàn cảnh mỗi người mà thu xếp. Áp lực bên ngoài tác động không đáng sợ bằng áp lực bên trong. Chính những nỗi mong cầu, lo âu, bực dọc, sợ hãi… (tham sân si) trong tâm tưởng mới làm cho ta bấn loạn, bứt rứt… Dĩ nhiên ở giai đoạn đầu mới thực hành thiền thì ta dễ bị áp lực bên ngoài chi phối, dễ bị mất “chánh niệm”, cho nên phải luôn tỉnh giác và tinh cần.  “Tinh cần - Tỉnh giác - Chánh niệm”  (Atapi Sampajano Satima) là những đức tính cần thiết cho người thiền tập vậy. 

@
 Việc tập thiền giữa phụ nữ và đàn ông có khác nhau không? 
Không. Phụ nữ dẻo dai, bền chí hơn đàn ông. Phụ nữ hiện đại càng cần thiền vì đời sống quá nhiều stress. Thiền giúp cân bằng cuộc sống. Thiền đúng, sẽ ít đau ốm lặt vặt, tươi trẻ hơn và nói chung, hạnh phúc hơn. Nhưng cẩn thận. Đừng đi vào mê tín dị đoan, bỏ nhà bỏ cửa rồi đổ thừa tại thiền!
 
                                     
 
@
 Kiếm hiệp hay nói “đưa hơi xuống huyệt đan điền” là sao? 
Đó chính là cách thở bụng. Khi hít vào, ta đẩy cơ hoành xuống càng sâu càng tốt, xuống tận huyệt “đan điền”. Huyệt đan điền nằm dưới rún ba lóng tay, khoảng 4cm. Đan là thuốc, điền là ruộng. Đan điền là ruộng thuốc. Có nghĩa là “linh đan diệu dược” nằm ở đó. Người xưa coi thở bụng là phương pháp luyện công tốt nhất, được sử dụng trong võ thuật và phép tu tiên để trường sinh bất lão. Thực ra như ta biết cơ hoành là một cơ lớn, rất mạnh, vắt ngang (hoành) giữa bụng và ngực, chịu trách nhiệm chính trong sự hô hấp, di chuyển lên xuống chỉ được tối đa khoảng 7 cm thôi, chưa quá rún. Nhưng khi ráng hết sức thở sâu ta tưởng tượng như khí đã di chuyển đến tận huyệt đan điền. Huyệt đan điền còn gọi là “khí hải” (biển khí) là vậy. Nhưng, cần để ý, nếu ráng sức thở sâu quá lâu ta sẽ dễ bị chóng mặt, choáng váng. Đừng ráng quá. Cứ thở bụng bình thường thôi, thấy sảng khoái, dễ chịu là được. Có thể nói phương pháp thở bụng (đưa hơi xuống huyệt đan điền) tự nó đã có ý nghĩa là một thứ “linh đan diệu dược” dùng để chữa bệnh và nâng cao sức khỏe. Nếu có thêm “quán niệm hơi thở” nữa ta đã bước vào lãnh vực thiền Anapanasati rồi vậy. Thực tế khi đi sâu vào thiền, nhu cầu Oxy giảm đáng kể, hành giả đạt đến tứ thiền (xả niệm thanh tịnh) có thể gần như không cần thở và hoàn toàn không chú ý đến chuyện thở nữa! 

@
 Dùng ý dẫn khí đến những nơi mình muốn có được không? Chẳng hạn đến tận ngón tay, ngón chân, các khớp đang đau nhức? 
Về sinh học, hệ thống mao mạch trong cơ thể ta dài đến 100.000 km (hai vòng rưỡi xích đạo quả đất!). Hồng cầu di chuyển chầm chậm trong hệ thống đó mang Oxy đến từng tế bào trong cơ thể. Mỗi tế bào thực chất là một… sinh vật, chúng hấp thu Oxy để tạo ra năng lượng mà sử dụng. Dùng ý dẫn khí là một cách nói, nhấn mạnh khả năng đưa khí lưu chuyển toàn thân, đến từng tế bào nhờ hệ thống mao mạch này. Hiện tượng viêm trong y học - sưng, nóng, đỏ, đau - chính là cơ thể đưa máu dồn về nơi có bệnh để chữa trị, tập trung Oxy nhiều đến đó để tăng cường sản sinh năng lượng tại chỗ. Ta biết “Ý dẫn các pháp”, nên ở đây có thể tin được là dùng ý dẫn khí đến tận nơi cần thiết, những vùng đang đau nhức. Ở đây, nếu chiêm nghiệm được phần sâu sắc hơn như duyên sinh, không, vô ngã… sẽ càng thấy hiệu quả rõ ràng hơn. 

@
 Tôi học cách thở âm và thở dương. Thở dương là đưa hơi qua mũi, theo nhâm mạch xuống đan điền, hậu môn, rồi nhíu hậu môn lại; thở âm là đưa hơi lên đỉnh đầu, theo đốc mạch đến hậu môn, nhíu hậu môn lại… để chữa trị các trạng thái âm và dương của thân tâm đúng không? 
Có lẽ bí quyết nằm ở chỗ “nhíu hậu môn”.!Những thứ khác thực chất vẫn là thở bụng, thở sâu xuống huyệt đan điền và dõi theo hơi thở, khi thì dõi theo ở phía trước (nhâm mạch) khi thì dõi theo ở phía sau (đốc mạch). Ta biết một khi vỏ não tập trung vào điều này thì không thể cùng lúc tập trung vào điều khác. Hai người gây gổ sắp đánh nhau mà nghe kêu cháy nhà hay động đất sợ quá bỏ chạy thì quên chuyện đánh nhau ngay. Cái “sợ” đã thay chỗ cho cái “giận” ở vỏ não. Một người ở trạng thái buồn bã (âm) hay  kích động (dương) mà biết tập trung vào hơi thở sâu, lại tập trung vào chuyện “nhíu hậu môn” thì “công tắc” đã chuyển sang hướng khác ở vỏ não, nhờ đó mà chữa được các trạng thái “âm dương” là vậy. Thử “nhíu hậu môn” xem nhé.
 

@
 Tôi không phải là một doanh nhân, cũng không là một công chức. Từ khi thất nghiệp đến giờ, dù không làm gì nhiều tôi vẫn bị stress. Tôi nghĩ thiền không chỉ cho những người bận rộn mà cho cả những người như tôi, bị rối trí vì không có việc gì làm cả. 
Thất nghiệp là một trong những nguyên nhân gây stress trầm trọng nhất.  Bạn nên thiền để giải stress, cho tâm được an, sức khỏe được bền bỉ, ổn định và tranh thủ thời gian “thất nghiệp” này rèn luyện kỹ năng đang có hoặc tự học thêm một kỹ năng mới, nhờ đó, dễ tìm việc làm sau này hơn. “Nhẫn nhục” và “tinh tấn” là những đức tính cần thiết của người tập thiền bạn ạ. 

@
 Khi thực hành thiền, có phải kiêng cữ chuyện quan hệ vợ chồng không? Bụng tôi hơi bự, liệu ngồi thiền có làm bự hơn không? 
Các vị tu sĩ xuất gia mới phải “kiêng cữ” chứ. Còn ta thực tập thiền để có sức khỏe, dẻo dai, để nâng cao “chất lượng cuộc sống” mà!  Bụng bự đâu mắc mớ gì tới thiền. Bụng bự thường do bia rượu, ít tập thể dục, ít vận động và ăn quá nhiều dầu mỡ, chất béo! Trái lại, nhờ thiền tập, dần dần sẽ ăn uống đơn giản hơn và nhờ đó giảm bụng bự!  

@
 Giờ nào thực hành thiền tốt nhất? Khi thực tập thiền thì hít vào bằng mũi thở ra bằng miệng hay hít vào và thở ra đều bằng mũi? Để tới đích mau lẹ thì chỉ cần thực tập theo sách hay vừa thực tập vừa nghiên cứu kinh sách? 

Giờ nào thuận tiện thì đó là giờ tốt nhất cho ta. Có người thiền vào buổi sớm, buổi trưa, có người giữa đêm khuya và có người vào buổi tối, trước khi đi ngủ. Có người thực hành cả 3 “thời”, nghĩa là cả 3 buổi như thế. Không cần theo một lịch trình cứng nhắc. Mỗi người có điều kiện riêng, giờ giấc riêng. Chỉ nắm lấy nguyên tắc chung thôi rồi áp dụng cho phù hợp với mình là được. Đừng để bị gò bó thúc bách, căng thẳng không nên. Tuy vậy, nếu tìm được một thời điểm phù hợp thì cố gắng duy trì để thành một thói quen, tới giờ đó mà không “thiền” thì thấy thiếu, thấy ghiền, thấy nhớ, vậy là tốt. Thở dĩ nhiên phải bằng mũi chứ! Mũi làm ra để thở mà. Ở mũi có hệ thống mao mạch dày đặc để sưởi ấm không khí, có lông mũi để chặn bụi bặm… Chỉ khi nào hai mũi bị nghẹt cả thì đành thở bằng miệng chứ sao! Những khi leo cầu thang, chạy bộ… thì cũng phải thở bằng miệng ( Bài vè thở bụng có câu Bình thường qua mũi/ Khi gấp qua mồm là vậy!). Không có chuyện “tới đích mau lẹ” ở đây! Tới đích mau lẹ là tới đâu? Tới để làm gì? Nôn nóng chính là yếu tố thất bại trong thiền tập. Nghiền ngẫm, nghiên cứu kinh sách là điều rất cần thiết để ta có cái nhìn, cái thấy đúng, đặc biệt cần thiết trong thiền quán (vipassana). Nhưng kinh sách mênh mông, đọc phải có chọn lọc để tránh trở thành cái “đẫy sách”, tránh thành kẻ “cuồng thư”. Cái chính ở thiền tập là thực hành chớ không phải ngàn chương khảo luận để trở thành “hí luận”. “Văn tư tu” là cách học Phật: văn là nghe, là đọc; tư là suy nghĩ, nghiền ngẫm và tu là thực hành, trì giới, nhẫn nhục, tinh tấn... 
@
 Người ta nói thiền không đúng cách sẽ bị “tẩu hoả nhập ma”? 
“Tẩu hỏa nhập ma” nói lên việc tập không đúng cách, hoặc quá nôn nóng của người thiền tập gây tai biến đáng tiếc. Chẳng hạn khi ta ráng sức thở nhanh quá, sâu quá, tích tụ khí Oxy hoặc Carbonic nhiều quá thì thay vì dễ chịu, sảng khoái, sẽ thấy bị chóng mặt, choáng váng, có thể ngất đi! Cũng có trường hợp bị các tai biến khác trầm trọng hơn. Với phương pháp “quán niệm hơi thở” thì nhờ tính khoa học, sinh y học của nó, có thể an tâm trong thực hành. Thiền là một phương pháp tịnh, tự mình mình biết, tự mình mình hay, không phải như tập thể lực hay chơi thể thao, có kế hoạch và chỉ tiêu phấn đấu. Không bao giờ nên ganh đua,  thi đua để lập thành tích này nọ trong “thiền”. 
@
 Tôi thử  áp dụng cách thở bụng theo bác sĩ hướng dẫn trên báo thì thấy có kết quả, ít ra là khi bà xã nhà tôi nói dai, nói dài, nhờ thở bụng mà tôi… không còn thấy mệt như xưa! Nhưng thở sao cho “êm chậm sâu đều” thì làm không được? Còn “thả lỏng” là sao? Xin nói rõ thêm… 
Êm, chậm, sâu, đều là chuyện không dễ. Phải từ từ mới được. Đừng nóng vội. Như đã nói, phải chừng 6 tháng mới quen, mới thành phản xạ thở bụng. Mới tập thế nào nó cũng “nhộn nhạo” vì chưa quen, khó chịu! Cứ tự nhiên. Bình thường giai đoạn thở ra bao giờ cũng dài hơn giai đoạn thở vào. Các phương pháp khí công dạy nhiều cách thở, nào hai thì, ba thì, bốn thì, nào nín hơi, ém hơi… rất phức tạp, nhất là đối với người có tuổi. Ta tập thở theo sinh lý hô hấp để nâng cao sức khỏe chớ không phải để luyện “cửu âm chân kinh”! Thở êm là thở không có tiếng phì phò phì phèo như kiểu tập thể dục, quơ tay, quơ chân thế thôi. Còn thở chậm mà sâu thì rõ ràng lợi hơn thở nhanh mà cạn. Để ý xem, khi ta vui vẻ, bình tĩnh, ta thấy ta luôn thở nhẹ nhàng, chậm rãi, thoải mái. Còn khi ta có chuyện bực mình, căng thẳng hay sợ hãi, lo lắng… ta đều thở nhanh mà cạn, thở cà giựt, thở cà hước…! Do vậy nếu ta tập trung chú ý vào thở bụng, theo dõi, quan sát hơi thở vào ra thế nào, ta sẽ bớt căng thẳng, và nhờ đó, hơi thở cũng sẽ chậm lại và sâu hơn. Tóm lại, lúc mới tập thở bụng, không cần phải “êm, chậm, sâu, đều” chi cả đâu! Trái lại, “Thả lỏng” toàn thân là một yếu tố rất quan trọng. Thả lỏng là không để thân thể căng cứng, các cơ bắp không bị gồng lên. Như vậy, cả thân thể đều được nghỉ ngơi, trừ cái bụng phình ra xẹp vào thôi! Bình thường, hệ cơ bắp của ta luôn có độ căng gọi là trương lực cơ (tonus musculaire) tiêu tốn rất nhiều năng lượng. Thả lỏng là buông xả, là làm cho toàn thân dịu lại. Khi cơ thể đã chùng xuống, đã giãn cơ, tức đã giảm tiêu hao năng lượng một cách đáng kể rồi. Trước khi bước vào buổi thiền tập cần thả lỏng toàn thân và hít thở sâu vài ba hơi. Sau buổi thiền tập cũng phải từng bước hít thở nhẹ nhàng và từ từ duỗi tay chân để trở lại trạng thái ban đầu. Không nên hấp tấp, vụt chạc.
 
@
 Thời gian tập bao nhiêu là đủ? Ngày phải tập mấy lần?  
Như đã nói, tùy mỗi người. Có người mỗi ngày tập một lần vào buổi sáng, có người buổi trưa hay buổi tối. Có người thiền cả 3 thời như vậy, thậm chí chọn “giờ tí canh ba”!  Lúc mới tập, nên ít ít thôi, đừng gắng quá dễ mệt, dễ chán, tê tay chân… khi quen dần sẽ kéo dài thêm, nhưng trung bình chừng 30-45 phút cũng đủ. Các vị tu sĩ xuất gia thì khác. Chương trình tùy mỗi chùa, thường thiền vào giờ khuya, ngồi hai ba tiếng đồng hồ. Nhiều nơi mỗi người còn phải ngồi trong mùng để tránh muỗi đốt. Có vị Thầy cho biết đã ngồi thiền 6 tiếng. Cũng có những vị Thầy “thiền định” suốt cả tuần khi nhập thất. Tóm lại, với thiền “quán niệm hơi thở” nhằm tăng cường sức khỏe, nâng cao sức khỏe, cải thiện chất lượng cuộc sống nói đây thì ở đâu và lúc nào cũng được cả vì ở đâu và lúc nào mà chẳng phải thở? Có khi giữa hai buổi họp, giữa lúc đợi xe, trễ chuyến bay hoặc giữa giờ ra chơi với 5-10 phút cũng tốt rồi!
 
@
 Với tôi thì khi nằm tôi thở thoải mái hơn khi ngồi. Vậy có tốt hay chăng? Và thiền ngồi mình để tay lên đầu gối và hai chân xếp bằng song song với nhau vì tôi không thể ngồi kiết già bán già được. 
Thuận theo cơ địa của mình là tốt hơn cả. Nằm thở bụng cũng tốt quá đi chứ! Đặt tay lên bụng, ngay trên rún, mỗi khi hít vào thấy tay nhô lên, khi thở ra thấy tay xẹp xuống là được. Khi quen, không cần phải đặt tay lên bụng như vậy nữa. Bụng sẽ tự động phình lên xẹp xuống đều đều theo hơi thở. Lúc đó, đặt tâm vào hơi thở sẽ dần dần thấy những “chuyển biến” ở thân tâm. Xưa có vị thiền sư bảo Thiền là “phình xẹp, phình xẹp, phình xẹp…” là ý vậy.  Cũng có một câu chuyện thiền thú vị: Một thiền sư cùng đệ tử đang bơi thuyền dạo chơi trên sông. Đệ tử theo thầy đã lâu vẫn chưa biết thiền là gì bèn hỏi: Thưa thầy, thiền là gì ạ? Thiền sư ngay tức khắc lật úp chiếc thuyền khiến đệ tử loi ngoi trong nước gần chết đuối, thầy vớt lên bảo: Đó là Thiền đó! Bài học hay quá chớ! Thiền chính là… thở và không phải bận tâm đến bất cứ chuyện gì khác! Ngay lúc thuyền bị úp, vị đệ tử kia chỉ có mỗi việc là tìm cách... thở và không nghĩ gì khác hơn! Dĩ nhiên câu chuyện còn hàm chứa nhiều ý bên trong “không thể nghĩ bàn”.  Krishnamurti từng nói: cái gì có định nghĩa thì đều thiếu sót. Còn ngồi thì kiểu nào thuận tiện cũng là được cả. Người Tây phương thường ngồi thiền trên một cái ghế thấp. Người Tây Tạng ngồi xếp bằng, hai chân song song. Người Nhật quỳ trên gối. Hai tay buông lỏng là được, có thể đặt trên đùi, có thể xếp chồng lên nhau.
 
@
 Có mối liên hệ nào giữa thiền và sinh lý (tình dục) con người không? Tập thiền về lâu dài có giúp người ta cải thiện về chuyện riêng tư hay không? 
Đời sống đầy căng thẳng, lo âu, sợ hãi… chính là nguyên nhân làm cho kích thích tố sinh dục DHEA giảm sút đi, đưa đến tình trạng “yếu sinh lý”, “liệt dương”, “lãnh cảm”… phải cậy nhờ tới thuốc men này nọ… Thiền là cách giải stress tốt nhất nên có thể sẽ giúp cải thiện được “chuyện riêng tư” lắm đó chứ sao không? Như đã nói, thiền giúp thân tâm an lạc, sức khỏe dẻo dai, trí huệ sáng suốt, không bị “tham sân si” lôi cuốn…. chẳng phải có ích lắm sao?

Không Có tâm Từ



Không Có tâm Từ

Có một bà lão ở Nhật Bản đã cung dưỡng cho một ông sư hơn hai mươi năm. Bà đã cất một thảo am nhỏ cho ông và cung cấp lương thực cho ông khi ông thiền định. Cuối cùng bà muốn thử biết xem ông đã đạt được tiến bộ đến đâu trong suốt thời gian này.
Muốn khám phá ra điều đó bà tìm một cô gái nhiều dục vọng nhờ giúp đỡ. "Hãy đến và ôm ông ấy," bà bảo cô, "và rồi hỏi ông một cách bất ngờ: ‘Làm gì nữa bây giờ đây?’"
Cô gái đến thăm ông sư và chẳng cần làm bộ làm tịch gì cả cô vuốt ve ông ta, rồi hỏi ông xem ông sẽ làm gì tiếp về chuyện này.
"Một cây cổ thụ mọc trên một tảng đá lạnh vào mùa đông," ông sư trả lời một cách hơi thi vị. "Không đâu còn chút ấm áp nào."
Cô gái quay về và thuật lại những gì sư đã nói.
"Nghĩ xem ta đã nuôi cái ông này cả hai mươi năm trời!" Bà già kêu lên giận dữ, "Ông ấy đã không thèm đếm xỉa đến nhu cầu của cô, đã không có ý muốn giải thích cho cái tình cảnh của cô. Ông ấy không cần phải đáp ứng sự tham dục, nhưng ít nhất ông ấy cũng phải tỏ lộ ra một chút tâm từ chứ."
Bà già lập tức đi ngay tới thảo am của ông sư và đốt rụi nó luôn

Vâng Lời



Vâng Lời

Những buổi thuyết pháp của thiền sư Bankei không những chỉ có các thiền sinh mà còn có thêm người thuộc các đẳng cấp và tông phái khác tham dự. Ngài không bao giờ viện dẫn kinh điển cũng chẳng hăng say thuyết giảng về những điều nặng phần học thuật. Thay vào đó, lời ngài nói đi thẳng từ tâm ngài tới tâm các người nghe ngài.
Số thính giả đông đúc của ngài làm cho một tu sĩ của môn phái Nichiren tức giận bởi vì các môn đồ của ông ta cũng bỏ đi nghe Thiền. Ông tu sĩ môn phái Nichiren tự đắc kia tìm đến thiền đường, định tranh luận với Bankei.
"Này, ông thầy dạy Thiền!" ông ta kêu lớn tiếng. "Đợi một chút đi. Bất cứ ai kính phục ông đều nghe theo lời ông nói cả, nhưng một người như ta đây không hề kính phục ông đâu. Ông có thể làm cho ta tuân lời ông được không?"
"Hãy đến gần tôi đây và tôi sẽ chỉ cho" Bankei nói.
Với vẻ tự hào, ông tu sĩ chen lấn đường qua đám đông bước đến phía thiền sư.
Bankei mỉm cười. "Ông hãy sang bên phía trái tôi."
Ông tu sĩ tuân theo.
"Không," Bankei nói, "chúng mình có thể nói chuyện thoải mái hơn nếu ông ở phía bên phải. Hãy bước qua đây."
Ông tu sĩ kiêu hãnh bước sang bên phải.
"Ông thấy đấy" Bankei nói, "ông đang tuân theo lời tôi và tôi nghĩ rằng ông là một người rất hoà nhã. Bây giờ hãy ngồi xuống và lắng nghe nhé."

Vậy Sao?



Vậy Sao?

Thiền sư Hakuin được mọi người chung quanh ca tụng là một người sống cuộc đời trong sạch.
Một cô gái Nhật Bản xinh đẹp, mà bố mẹ có một cửa hàng thực phẩm, sống gần ngài. Bỗng nhiên, thật chẳng ai ngờ, bố mẹ cô khám phá ra rằng cô đang có thai.
Điều này làm bố mẹ cô tức giận. Cô không chịu thú nhận ai là người làm chuyện đó, nhưng sau bao phen bị vặn hỏi cuối cùng cô chỉ tên người đó là Hakuin.
Cha mẹ cô giận dữ vô cùng, đến kiếm ông thiền sư. "Vậy sao?" ngài chỉ nói có vậy thôi.
Sau khi đứa trẻ sinh ra, người ta mang nó tới cho Hakuin. Vào lúc này ngài đã mất hết cả danh ti?ng rồi, nhưng điều đó không làm ngài bực bội, ngài chăm sóc đứa trẻ rất là chu đáo. Ngài xin sữa của những người lối xóm và các thứ khác mà đứa trẻ cần đến.
Một năm sau cô gái làm mẹ kia không chịu đựng được điều đó thêm nữa. Cô bèn thú thật với bố mẹ cô rằng người cha thật sự của đứa con là một anh trẻ tuổi làm việc trong chợ cá.
Mẹ và bố cô gái vội vàng tìm đến Hakuin xin ngài tha thứ, sau khi xin lỗi hết lời, rồi xin nhận lại đứa trẻ.
Hakuin ưng thuận. Khi trao đứa trẻ lại ngài chỉ nói: "Vậy sao?"

Tìm Thấy Kim Cương Trên Đường Bùn



Tìm Thấy Kim Cương Trên Đường Bùn

Gudo là thầy của hoàng đế vào thời đó. Tuy thế, ngài vẫn thường hay du hành một mình như là một khất sĩ lang thang. Một lần khi ngài trên đường đi tới Edo, trung tâm văn hóa và chính trị của một địa phương quan trọng, ngài đến gần một làng nhỏ có tên là Takenaka. Trời đã chiều tối và một cơn mưa đang rơi nặng hạt. Gudo ướt sũng. Đôi dép rơm của ngài giã ra từng mảnh. Tại một căn nhà nông trại gần làng ngài nhận thấy có khoảng bốn hay năm đôi dép trong cửa sổ và định hỏi mua một đôi khô ráo.
Người đàn bà biếu dép cho ngài, thấy ngài bị thấm ướt quá, mời ngài ở lại qua đêm trong nhà bà. Gudo nhận lời và cám ơn bà ta. Ngài vào và tụng một thời kinh trước bàn thờ của gia đình. Sau đó ngài được giới thiệu với mẹ và các con của bà chủ nhà. Nhận thấy cả nhà đều buồn bã, Gudo hỏi xem có điều gì xảy ra không.
"Chồng con là một kẻ cờ bạc và say sưa", bà chủ nhà thưa với ngài. "Khi anh ấy mà được bạc thì anh ấy uống rượu rồi trở nên thô lỗ. Khi anh ấy thua thì lại vay mượn tiền người khác. Đôi khi say sưa quá mức thì anh ấy lại chẳng về nhà gì cả. Con phải làm sao đây?"
"Ta sẽ giúp anh ấy cho," Gudo nói. "Đây có ít tiền. Hãy đi mua cho ta một hũ rượu tốt và ít đồ gì ngon để ăn. Rồi bà có thể vào nghỉ ngơi đi. Ta sẽ thiền định trước bàn thờ."
Khi anh chủ nhà trở về vào khoảng nửa đêm, say mèm, anh ta tru tréo lên: "Này, mụ vợ ơi, ta đã về đây. Mụ có gì cho ta ăn không?"
"Ta có đồ ăn cho anh đây" Gudo nói. "Ta bất ngờ bị mắc mưa và bà vợ anh tử tế cho ta tạm trú tại đây qua đêm. Để đáp lại ta có mua một ít rượu và cá, như vậy anh có thể dùng được đấy."
Anh chồng hài lòng. Anh ta uống rượu ngay rồi nằm lăn xuống trên sàn nhà. Gudo ngồi thiền bên cạnh anh ta.
Vào buổi sáng khi anh chồng tỉnh dậy anh ta quên hẳn mọi chuyện đêm qua. "Ông là ai? Ông ở đâu đến đây?" anh hỏi Gudo, khi ngài vẫn còn đang thiền định.
"Ta là Gudo ở Đông Kinh và ta đang trên đường đi đến Edo," vị thiền sư trả lời.
Anh chồng quá xấu hổ. Anh rối rít xin lỗi vị thầy của hoàng đế của mình.
Gudo mỉm cười. "Mọi vật trên cõi đời này đều vô thường," ngài giảng dạy. "Cuộc đời rất ngắn ngủi. Nếu anh cứ tiếp tục đánh bạc và uống rượu thì anh chẳng còn lại thì giờ đâu mà hoàn thành được việc gì khác, và anh sẽ làm khổ cho cả gia đình của anh nữa."
Anh chồng chợt tỉnh ngộ như ra khỏi cơn mê. "Ngài nói đúng," anh ta lên tiếng. "Làm sao con có thể đền ơn cho ngài về lời dạy tuyệt vời này! Hay là để con tiễn chân ngài và mang hành lý hầu ngài một quãng đường."
"Nếu anh muốn," Gudo đồng ý.
Cả hai người lên đường. Sau khi đi được chừng ba dặm đường Gudo bảo anh ta quay về. "Chỉ xin được thêm năm dặm nữa thôi," anh năn nỉ Gudo. Họ tiếp tục đi tới.
"Anh có thể trở lại bây giờ," Gudo đề nghị.
"Sau khi thêm mười dặm nữa," anh ta đáp lại.
"Bây giờ hãy quay trở về đi," Gudo nói, sau khi đã đi qua hết mười dặm.
"Con sẽ theo ngài suốt quãng đời còn lại của con," anh ta tuyên bố.
Những thiền sư hiện đại ở Nhật Bản đều xuất phát từ dòng của một v? thầy nổi danh, ngài là người kế thừa của Gudo. Tên của ngài là Mu-nan, người không bao giờ quay trở lại.

Một Tách Trà



Một Tách Trà

Nan-In, một thiền sư Nhật Bản vào thời Minh Trị (1868 - 1912), tiếp một ông giáo sư đại học đến tìm hiểu về Thiền.
Nan-In mời dùng trà. Ông đã rót đầy vào tách của khách và vẫn tiếp tục rót thêm.
Ông giáo sư nhìn nước tràn cho đến khi tự mình không nhịn được thêm nữa. "Tách đã đầy tràn rồi. Không thêm vào được nữa đâu!"
"Giống như cái tách này" Nan-In nói, "ông mang đầy ý kiến và suy đoán riêng của ông. Làm sao tôi có thể chỉ cho ông về Thiền trừ phi ông cạn cái tách của ông trước đã?"

GS.TS ĐỖ HỮU VINH STATED ON FACEBOOK WEBSITE www.edutek.net.vn

GS.TS ĐỖ HỮU VINH STATED ON FACEBOOK WEBSITE www.edutek.net.vn CAC BAN SE DOC NHUNG BAI VIET XUAT SAC VA GIA TRI

FACEBOOK CUA GS.TS DO HUU VINH TRONG WEBSITE WWW.EDUTEK.NET.VN

FACEBOOK CUA GS.TS DO HUU VINH DAT TRONG WEBSITE WWW.EDUTEK.NET.VN. CAC BAN SE DOC DUOC NHIEU BAI THU VI. THAN KINH

Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2015

SỐNG NHƯ CỤ RÙA

SỐNG NHƯ CỤ RÙA Thời buổi hối hả thoáng qua, cái gì cũng nhanh: ăn nhanh, uống nhanh và sống nhanh. Vậy là có trà hoà tan, cà phê hoà tan 2 trong 1, 3 trong 1 cho đã khát. Chỉ xin mãi được là 1 trong 1. Một người với một người. Một người trong một người. Đừng nói gì cả, lặng im chìm trong đáy nước đen thẫm. Trong lặng im mới hiểu nhau nhiều. Nhớ Trương Chi khi xưa, khi ôm mối tình trầm mình xuống đáy sông, hồn nhập vào cây bạch đàn. Có người thơ khéo tay tiện thành bộ chén trà dâng tặng cha Mị Nương. Một hôm nàng cầm chén trà trên tay. Dưới đáy nước hình bóng người lái đò năm nào chầm chậm xoay trong lòng chén. bên tai văng vẳng tiếng hát năm xưa. Một giọt nước mắt rơi xuống, chiếc chén bạch đàn vỡ tan.... Ai chưa từng chịu những mất mát, lòng chưa cứa sâu những vết đau, hằn sâu những vết thương, thì xin đừng đến với cà phê. Khi cuộc đời đã ngấm đắng cay, mặn chát, thấm nỗi đau đời, mới tìm đến Trịnh Công Sơn nương náu. Cũng như phải qua bao chìm nổi, trải qua mấy gian truân mới đau xót đến từng câu Kiều. Mọi sự nông cạn hời hợt, nhạt nhẽo và vô vị khó ở bên ly cà phê. Đừng nghĩ rằng cà phê là để giết thời gian, làm mềm lòng . Một đời người cũng rất cần có nỗi buồn. Nếu không, làm sao hiểu niềm vui và hạnh phúc là mỏng manh và dễ vỡ đến vô cùng. Từ trong nỗi buồn đau bước ra, con người cũng cứng rắn và mạnh mẽ hơn. Làm sao biết được cà phê đã thấm qua mấy đời người dân đất Việt. Mỗi người tự tìm cho mình một triết lý riêng, một nỗi niềm riêng. Trải qua mấy chục năm, có lẽ đã lờ mờ hình thành một " đạo" cho cà phê Viêt Nam. Đạo khó ở chữ, chẳng nói ra, không thuyết giáo, thấm sâu vào mỗi người.

Hạnh phúc lớn nhất của con người là tình yêu.

Hạnh phúc lớn nhất của con người là tình yêu. Ước mơ lớn nhất của con người là hạnh phúc , hạnh phúc lớn nhất của con người là tình yêu. Cuộc sống rất công bằng, luôn dành cho bạn 365 ngày trong một năm để thể hiện tình yêu, để được yêu, và để yêu. Một ai đó đã từng nói, tình yêu bao gồm tất cả các vị giác, các cảm giác mà con người có được...ngọt ngào, cay đắng, chua chát, nồng nàn... Cũng có người nói tình yêu là những sắc màu khác nhau. Khi là màu xanh mát nhẹ, màu hồng nhẹ nhàng nhung nhớ, khi là màu tím huyền hoặc... Tình yêu dành cho mỗi người không bao giờ là giống nhau. Mỗi người được yêu và yêu cũng không giống nhau. Chúng ta, ai cũng có những cảm nhận rất riêng của chính mình về tình yêu. Nhưng ta đều thấy rằng tình yêu đều làm cho ta cảm thấy hạnh phúc. Một buổi sáng thức dậy, bỗng dưng bạn cảm thấy có một người nào đó bước vào cuộc đời bạn, làm cho bạn ngây ngất trong hạnh phúc, làm cho bạn cảm nhận được hơi thở của cuộc sống, bạn cảm thấy cuộc đời đẹp và đáng sống vô cùng, thì bạn đừng ngần ngại mà giữ chặt người ấy trong vòng tay...Khi ấy tình yêu đã đến với bạn

Khoảnh khắc phát hiện mình ngu đần

Khoảnh khắc phát hiện mình ngu đần * Bạn tự nhận là ngu đần, một phán đoán hoàn toàn sai lầm, một sự tự hiểu lầm sâu sắc. * Dung lượng dự trữ của bộ óc con người là một số thiên văn to lớn: 1015 ~ 1021! Con người là kiệt tác vô cùng thần kỳ của giới tự nhiên. Chỗ thần kỳ nhất của con người là nó có bộ não thông minh không thể tưởng tượng được. Nhưng, chỉ vì mấy lần làm việc thất bại, vì thành tích học tập luôn luôn đứng sau người khác, vì cha mẹ và thầy giáo thường mắng chửi bạn “ngu xuẩn”, bạn đã cảm thấy mình không thông minh năng nổ bằng người khác, tự nhận là ngu đần. Một lời tự phán đoán hoàn toàn sai lầm. Một việc tự hiểu lầm sâu sắc. Bạn có biết đại não của bạn có trữ lượng và tiềm năng bao nhiêu không? Khoa học hiện đại nghiên cứu đã chỉ rõ, dung lượng dự trữ của não người là một số thiên văn to lớn: 1015 ~ 1021! Hàm nghĩa của con số này là: Một máy tính có dung lượng dự trữ 1015, có thể tồn trữ 1.000.000 tỷ đơn vị thông tin. Nếu như một chữ Hán dùng 10 lượng thông tin để tính, một người mỗi giờ đọc được 10.000 chữ, mỗi ngày đọc 8 giờ thì 1.000.000 tỷ lượng thông tin tương đương với lượng thông tin tiếp xúc của một người đọc 3.000.000 năm. Nói cụ thể hơn là theo dự tính số sách trong thư viện toàn thế giới có khoảng 800 triệu quyển, mỗi quyển sách lấy trung bình chứa khoảng 6 triệu bytes để tính, thì lượng thông tin chứa số sách của thư viện trên thế giới là 4,8 triệu tỷ bytes. Con số này vừa đúng với số lượng thông tin mà bộ não của một người có thể ghi nhớ. Giáo sư Anôkxin, học trò của nhà bác học Pavlôp (Liên Xô) đã tính ra con số của đường liên tiếp tiếp xúc đột ngột và truyền xung động đi của bộ não ở một người bình thường vốn có là sau số 1 thêm 100 triệu kilômét chiều dài các số O đánh trên máy chữ tiêu chuẩn (số liệu trên trích dẫn từ sách “Khai thác nửa não bên phải của người” do Thiệu Vĩnh Phú biên soạn, Nhà xuất bản văn hóa Thượng Hải “Ngũ giác tùng thư” xuất bản năm 1988). Việc này giống như là chuyện “Thiên phương dạ đàm” (tức chuyện A Rập “Nghìn lẻ một đêm”) rất khó làm cho bạn tin tưởng. Xin đừng sốt ruột, mời bạn hãy tiếp tục xem một số tư liệu sau. Trong tạp chí “Cuộc sống ngày nay” (Liên Xô) đã viết: “Nếu chúng ta có thể ép buộc đại não của chúng ta đạt được một nửa khả năng làm việc của nó, thì chúng ta có thể học được 40 loại ngôn ngữ một cách nhẹ nhàng, có thể học thuộc làu làu quyển Đại bách khoa toàn thư của Liên Xô, còn có thể học hết chương trình của mấy chục trường đại học”. Các chuyên gia tâm lý học cũng có những luận chứng tương tự. Nhà tâm lý học nổi tiếng nhất của Mỹ Viliam Damx nói: “Nếu so sánh với tiềm năng của chúng ta, chẳng qua chúng ta chỉ mới ở trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, chúng ta chỉ mới lợi dụng một bộ phận cực nhỏ của nguồn năng lượng thể xác và tâm trí của chúng ta mà thôi. Hướng về phía lớn hơn để bàn, mỗi người cách giới hạn của mình còn khá xa, anh ta có đủ mọi năng lực, nhưng thường thường vì thói quen còn chưa vận dụng hết”. Thói quen cũng là một tên đao phủ tự bóp chết tài năng Đến đây, bạn chắc có phần nào tin tưởng rồi chứ. Đại não của bạn lại là một vật thánh thần kỳ như thế. Bạn đã khai thác và lợi dụng một phần hết sức nhỏ bé trong nó phải không? Rõ ràng là bạn chưa khai thác và lợi dụng được 1 phần mười vạn, một phần triệu đâu. Cho nên nói người vừa sinh ra đã ngu đần đến nỗi không thể xử lý nổi công việc bình thường, không thể hoàn thành nổi nhiệm vụ học tập là cực kỳ hiếm thấy. Dựa vào tính bẩm sinh để nói thì tài năng duy trì sự sinh tồn cơ bản của mình, sự sai khác giữa người này với người khác là cực kỳ nhỏ bé, cho dù một người khi vừa mới sinh ra hơi đần một chút, anh ta cũng hoàn toàn có thể thông qua việc huấn luyện trí não và khai thác trí năng sau này để trở thành thông minh hn. Ngược lại khi là trẻ con thật ra không đần độn mà về sau này lại lười dùng não, không nghĩ đến tiến thủ hoặc tự cho mình là ngu đần, cam tâm đứng sau người khác, thì anh ta càng sống càng ngu, càng sống càng đần, chưa già đã suy sụp. Bất kể bạn sinh ra là ngu đần hay là thông minh, bây giờ bạn đều không nên nhận định mình là ngu đần. Nếu như vì trước đây bạn chưa chú ý huấn luyện trí não và khai thác trí lực, bây giờ quả thực cảm thấy đầu óc mình không dễ điều khiển có vẻ đờ đẫn. Những điểm người ta suy nghĩ được bạn nghĩ không ra, những việc người ta làm tốt bạn làm không nên, hoặc là trí nhớ của bạn không tốt, các sách đọc qua giống như nước trôi qua khó giữ lại được điều gì trong đầu óc của mình. Quên trước sót sau, làm chỗ này thì quên chỗ kia. Hoặc bạn cố chấp trì trệ không giàu sức tưởng tượng, hoặc bạn không có cách nào tìm ra manh mối từ trong sự việc rối ren v.v... Đối với việc đó, bạn không nên thất vọng, mà phải bắt đầu từ bây giờ có ý thức huấn luyện đầu óc của mình. Chắc chắn hãy còn kịp, bất kể bạn là thuộc lứa tuổi thanh xuân, hay là đã quá trung niên hay là đang sải bước vào tuổi già, đầu óc của bạn đều có thể huấn luyện để dễ sai khiến hơn. Huấn luyện như thế nào? Hiện nay có nhiều nhà tâm lý học, nhà tư tưởng, nhà triết học, nhà y học đã thiết kế ra đủ mọi loại phương án huấn luyện phát triển trí não. Tổng hợp các cách giải quyết của các trường phái, nhiều người cho rằng trí óc của con người do 7 loại sức mạnh có tính chất và thành phần mỗi loại khác nhau hỗn hợp tạo thành, 7 loại yếu tố cơ bản này là: 1. Khả năng vận dụng con số. 2. Khả năng sử dụng ngôn ngữ văn tự. 3. Khả năng nhớ. 4. Khả năng tưởng tượng. 5. Khả năng phân tích phân biệt. 6. Khả năng tổng hợp quy nạp. 7. Khả năng tiếp nhận lý giải. Bảy loại khả năng này có thể huấn luyện riêng biệt, cũng có thể huấn luyện tổng hợp. Bạn có thể nhắm đúng khả năng nào đó của mình yếu để tự huấn luyện, để tự mạnh dạn khai thác - khai thác tiềm năng trí lực vô cùng vô tận trong đại não của bạn. Nhà tâm lý học nổi tiếng SI YUAN đã thiết kế ra phương pháp huấn luyện phân biệt 7 khả năng này, đại ý phương pháp đó là: - Huấn luyện khả năng về con số, có thể tìm tổng của 5 số khác nhau, đợi sau khi bộ não luyện thành thạo, sau đó hàng ngày ít nhất dùng khoảng 15 phút chuyên môn tính toán các bài toán phát sinh trong thực tế. - Huấn luyện khả năng ngôn ngữ văn tự là nhận biết nhiều chữ mới, từ mới, thường ghi chép từ và không ngừng vận dụng những từ mới học trong diễn đạt ngôn ngữ. - Phương pháp đơn giản mà có hiệu quả nhất để huấn luyện trí nhớ là đem những cái lần đầu tiên mình nhìn thấy hoặc nghe thấy nhớ lấy thật chắc chắn, khi bạn thử ghi nhớ một sự việc, bạn sẽ nhanh chóng cảm thấy trí nhớ của bạn vẫn tồn tại khá vững chắc và chưa hề bị mất. Bạn muốn nhớ một việc lâu dài thì cần phải làm cho nó tăng đậm ấn tượng của bạn. Muốn nhớ những thứ thuộc về hình tượng thì dùng khái niệm trừu tượng để giúp thêm, muốn nhớ những khái niệm trừu tượng thì dùng những cái thuộc về hình tượng để giúp thêm. Để làm tăng thêm ấn tượng, bạn không những phi xem, đôi khi còn phi đọc lên thành tiếng cho mình nghe để cho thính giác cũng có thể giúp bạn nhớ. Thêm nữa là có kế hoạch ôn tập và gợi lại ấn tượng nào đó, là phưng pháp huấn luyện trí nhớ không thể xem nhẹ. - Huấn luyện khả năng tưởng tượng, trước hết bạn phi đem tâm tư của mình chuyên chú vào một sự nghiệp, làm cho kh năng của bạn phát triển theo một cách nhất định. Thứ hai là chú ý thu thập tư liệu, bất kể là những thứ vụn vặt bỏ đi cũng đều phi thu thập lại một cách trân trọng. Những tư liệu này chính là điểm bắt đầu của việc vận dụng trí tưởng tượng phát triển sự nghiệp. Cho nên trong túi của bạn, tốt nhất thường nên mang theo vở ghi hoặc giấy, bất kể lúc nào nhận được một ám thị - khi đọc sách nhận được, khi nói chuyện nhận được, suy ngẫm nhận được, đều nên ghi chép lại, luôn luôn ôn tập, lâu ngày sẽ có thể sản sinh khái niệm mới. Thêm nữa, vào lúc nhàn dỗi bạn thường nghĩ xa xôi trên trời dưới biển, cũng có thể huấn luyện trí tưởng tượng. Trong huấn luyện khả năng tưởng tượng, điều quan trọng nhất là học thức và kinh nghiệm không ngừng được tăng cường. Học thức và kinh nghiệm nghèo nàn hay phong phú có quan hệ chặt chẽ với trí tưởng tượng. Người có học thức nông cạn, kiến thức nghèo nàn, chịu hạn chế thực tế nhiều nhất, chắc chắn không thể vận dụng được tâm tư tỉ mỉ nghĩ ra kế hoạch đầy đủ không khiếm khuyết. Cấu thành trí tưởng tượng chắc chắn không phi được sinh ra từ số không - nguyên liệu chính cấu thành trí tưởng tượng là một bộ phận học thức và kinh nghiệm hấp thu được từ môi trường bên ngoài và biến thành tiềm thức của mình. Bất cứ ai có trí tưởng tượng phong phú đều là lấy những cái đã tồn tại trên thế giới này làm cơ sở. - Huấn luyện khả năng phân tích phân biệt, có thể là khi đi trên đường phố lớn, đứng trước tủ kính của cửa hiệu, xem một lát những đồ bày trong tủ, thử nhìn lướt qua đã có thể nhìn thấy những gì bày trong đó. (Theo kinh nghiệm của tôi, thường đem một chồng các bài viết có nội dung khác nhau dùng tốc độ cực nhanh phân loại theo chủ đề, vẫn có thể xem là một biện pháp tốt để huấn luyện khả năng phân tích phân biệt). - Huấn luyện khả năng tổng hợp quy nạp, thường thường có thể đem những cái tính chất giống nhau để nghiên cứu so sánh hoặc ôn lại những điều học được gần nhất của mình, xem trong những kiến thức hoặc sự vật này có những điểm liên quan gì. - Huấn luyện khả năng tiếp nhận lý giải, có thể thường bỏ thời gian để suy tư, tự đặt ra vấn đề, tự tìm ra các đáp án có thể, sau đó từ trong các đáp án có thể tìm ra phương án tốt nhất. Bạn có thể hãy làm thử một chút, có ý thức huấn luyện một thời gian, bạn sẽ có thể nhanh chóng cất bỏ được “gánh nặng ngu đần”.

Khoảnh khắc tự cảm thấy tốt đẹp

Khoảnh khắc tự cảm thấy tốt đẹp *Cuộc đời thành công thuộc về những người tự cảm thấy tốt đẹp, luôn luôn hào hứng và tràn ngập niềm hy vọng. Họ luôn mỉm cười, đối mặt với thế giới, luôn mỉm cười xử lý công viêc, luôn mỉm cười tiếp nhận tất cả mọi biến cố hoặc cơ hội của đời người; giống như bậc đại trượng phu. Cuộc đời thành công thuộc về những người tự cảm thấy tốt đẹp, luôn luôn hào hứng và tràn ngập niềm hy vọng. Họ luôn mỉm cười, đối mặt với thế giới, luôn mỉm cười xử lý công việc, luôn mỉm cười tiếp nhận tất cả mọi biến cố hoặc cơ hội của đời người, giống như bậc đại trượng phu. Tôi có một người bạn về các mặt sự nghiệp và gia đình đều rất thành công, tuổi đã ngoại 40, đã xuất bản trước tác về học thuật với hơn 1.000.000 chữ, những tác phẩm này của anh đều gây được tiếng vang trong xã hội. Anh đã chủ trì, đặt kế hoạch và tổ chức xuất bản ba bộ sách về học thuật đã gây được sự chú ý ở trong và ngoài nước. Anh còn có tác phẩm dịch hơn 1.000.000 chữ. Năm ngoái anh được một trường Đại học có tiếng tăm tấn phong đặc cách là giáo sư. Anh có một gia đình nhỏ hạnh phúc mỹ mãn, vợ con hiền hòa đảm đang, hai đứa con gái hoạt bát ngây thơ của anh đều là học sinh giỏi. Bất kể lúc nào anh cũng gây cho mọi người ấn tượng là: khuôn mặt hồng hào, tinh lực dồi dào, tự cảm thấy tốt đẹp. Tôi thường xuyên đọc những lá thư anh gửi đến, trên mỗi hàng chữ trong mỗi lá thư đều tràn ngập tình cảm vui vẻ, thoải mái. Anh đối với tất cả công việc mà mình đang theo đuổi đều tràn ngập niềm lạc quan, luôn luôn tin tưởng đối với tiền đồ, đối với những người xung quanh đều tỏ thái độ kính yêu. ấn tượng nổi bật nhất như nhảy múa lên từ trong các hàng chữ: tôi tự cảm thấy rất tốt đẹp. Bạn hãy nghĩ đến những người quanh bạn, hễ là những người trong sự nghiệp rất thành công hoặc trong cuộc sống gia đình hạnh phúc mỹ mãn, họ đều có một trạng thái tâm lý chung - tự cảm thấy tốt đẹp. Anh ta có lẽ là có cá tính dạng hướng ngoại, rất dễ dàng để người khác cảm nhận trạng thái tâm lý này của mình, giống như anh bạn kia của tôi. Anh ta có lẽ là có cá tính hướng nội, tự cảm thấy tốt đẹp của anh chỉ dấu kín sâu trong lòng, không dễ dàng để lộ ra ngoài, người khác khó mà phát giác ra. Nội tâm của hai người đều vô cùng phong phú, đối với tài năng, tri thức của mình không một chút hoài nghi. Đối với sự nghiệp mà mình theo đuổi luôn luôn tràn đầy niềm tin tất thắng. Anh chưa hề nói: “Tôi không ra gì”, hai chữ “thất bại” chưa bao giờ kết nghĩa với anh ta. Cho dù gặp phi khó khăn, bị trắc trở, anh ta vẫn không bao giờ nói “thất bại” mà chỉ nói “tạm thời còn chưa thành công, sau này nhất định sẽ thành công!”. Tự cảm thấy tốt đẹp là một trạng thái tâm lý lành mạnh trong cuộc phấn đấu của đời người. Bạn có được khoảnh khắc thuộc trạng thái tâm lý này thì bạn hoàn toàn chín chắn có thể ung dung tham dự vào giờ phút phấn đấu của đời người. Trên bước đường đời dài dằng dặc, không thể tránh khỏi phải trải qua phong ba bão táp, phải bước qua những con đường mòn gồ ghề lồi lõm hoặc gặp phải thiên tai nhân họa khôn lường. Vào giờ phút này, trước hết bạn phải chiến thắng bản thân, tự tin tất cả những điều đó đều khó quật ngã được bạn, đối với tất cả mọi chướng ngại nằm ngang trước mặt bạn, bạn đều có thể nhẹ nhàng lướt qua, giống như phủi mạng nhện. Bạn vẫn luôn hướng tới mục tiêu cao xa đã định, xông lên phía trước không một phút một giây quay đầu lại. Như vậy bạn sẽ có sẵn tố chất tâm lý thành công. Người khác nhìn bạn là có lòng tin gấp bội, vô hình chung cảm nhận được bạn, hoàn toàn tin cẩn vào bạn, an tâm hợp tác với bạn hoặc giao phó cho bạn. Quá trình hình thành tố chất tâm lý tự cảm thấy tốt đẹp là một quá trình mình chiến thắng mình. Bất kể bạn ở cảnh ngộ nào, trước tiên cần mình tôn trọng mình, mình tin tưởng mình. Nếu như đến lòng tự tôn cũng mất, mình lại không tin mình nữa thì làm sao có thể nhận được sự tôn trọng và lòng tin của người khác nữa? Trước tiên về tố chất tâm lý bạn đã bại trận, đánh trống rút lui, về sau bạn làm sao có thể đánh thắng trận được? Một thể nghiệm của cuộc đời, xét đến cùng là một thể nghiệm nội tâm của chính mình. Trong mọi sức ép cuộc đời gặp phi, nặng nề nhất là sức ép nội tâm của mình. Nội tâm được thư thái, sức ép tâm lý cũng được gii thoát, các sức ép khác trong cuộc sống cũng theo đó tiêu tan. Người đời thường nói cuộc sống đè nặng lên đầu óc, kỳ thực là đầu óc đè nặng lên cuộc sống - một người thiếu trạng thái tâm lý tự cm thấy tốt đẹp mà lại mang theo tâm lý sợ sệt luôn luôn tự mình gây sức ép cho mình, run lên trước sức ép của cuộc sống chính mình bày đặt ra. Câu chuyện Sứ thần của nước Tề nhỏ bé Công Tôn Hoằng dám đứng trước triều đình nước Tần lớn mạnh, trực tiếp chống trả sự sỉ nhục của Tần Chiêu Vương, vương nước Tần, cuối cùng không xấu hổ với sứ mệnh, đánh lui uy phong của Chiêu Vương, sẽ là ví dụ giành phần thắng của người tự cảm thấy tốt đẹp. Napoléon, Bixmac đều là người tự tin rất lớn. Tiến sĩ Malton, Mỹ nói càng thấu rõ hơn, ông nói:”Trên thế giới càng không có việc đầu tư có lợi nào có thể sánh với việc bồi dưỡng bản ngã tốt đẹp”. Còn có nhiều danh nhân khác nói như sau: Vũ trụ cho mỗi người thù lao cần có: giá như bạn cười, nó trả lại cho bạn cũng là tiếng cười; giá như bạn âu sầu, bi quan sẽ bao trùm lên bạn; giá như bạn ca hát ngâm vịnh thì bạn sẽ được gọi nhập vào đám đông vui vẻ; giá như bạn suy tư, các nhà tư tưởng sẽ đến chiêu đãi bạn; giá như bạn yêu thế giới này, nhiệt thành theo cái chân thiện trên đời, bạn sẽ được các bạn bè thân thiết vây quanh bạn, mà trái đất này cũng sẽ đem tất cả của cái giấu trong lòng đất dốc vào túi bạn. Chủ nghĩa lạc quan là khúc mở đầu của con đường dẫn tới thành công; không mang theo niềm hy vọng thì bất cứ việc gì cũng khó thành công. Tôi có một bạn đồng nghiệp tuổi gần lục tuần, khi tổng kết kinh nghiệm cuộc đời của anh đã nói: “Không nên mê tín làm học vấn, có thời gian thì có thành quả; không nên mê tín làm quan to, có quyền lực thì có năng lực”. Lời nói này có thể về logic có chỗ thiếu chặt chẽ, nhưng có phần đúng, anh tự cảm thấy tốt đẹp, có giá trị khẳng định cao độ đối với tự ngã (tự mình). Quả thực anh là một người thành công - đã từng làm quan, làm quan rất giỏi, các bạn bè đồng nghiệp đều gọi anh là một lãnh đạo giỏi, một người giỏi giang công việc. Sau tuổi hơn 50, tự anh kiên quyết rút khỏi quan trường, làm học vấn, đã liên tục xuất bản 3 tác phẩm học thuật. Ông Trương Đại Niên nói thành quả nghiên cứu của anh “rất đáng khen ngợi”, và “hân hoan thán phục”. Tự cảm thấy tốt đẹp và tự khoe mẽ, ba hoa khoác lác tự thổi phồng không có dính dáng gì với nhau. Sự khác biệt về bản chất của hai cái đó là ở chỗ có chân thành hay không. Cái trước là xuất phát từ chân thành, lấy chân thực làm cơ sở và tiền đề là một tâm thái lành mạnh, bình thường. Còn cái sau xuất phát từ giả dối, thực chất của nó là nói dối và lừa gạt. Tự cảm thấy tốt đẹp rất dễ dàng lẫn lộn với kiêu căng tự mãn và tự phụ ngông cuồng, kỳ thực không phải. Sự khác biệt của hai cái ở chỗ tầm mắt nhìn có cao xa không, bụng dạ có rộng rãi không. Một người luôn là tự cảm thấy tốt đẹp, mãi mãi không bao giờ thỏa mãn. Một khi đã thỏa mãn rồi, anh ta sẽ không có cảm giác tự cho là tốt đẹp nữa, mà có thể cho là gần cổ hủ. Chỉ những người có tầm nhìn thiển cận mới kiêu căng tự mãn, mới tự cao tự đại. Nếu bạn là một người tự cảm thấy tốt đẹp, một người thành công, thường thường dễ gặp phải sự ghen ghét và vu cáo của những người mắc “bệnh đố kị”. Rất dễ dàng đặt lên đầu bạn “những tội” là kiêu căng tự mãn, tự cao tự đại. Biện pháp tránh đi đối với loại chửi rủa này có hiệu lực mạnh mẽ nhất là: bất chấp anh ta! Đừng nên lãng phí thời gian vào việc tranh đấu và so bì với loại tiểu nhân này. Bạn hãy nên làm việc của mình như trước đây, tin rằng anh ta nói lâu, nói mệt rồi sẽ phải tự im thôi. Các bạn! Xin hãy nhớ câu nói này: mãi mãi giữ lấy cảm giác tự mình thấy tốt đẹp của bạn, mãi mãi không nên nói lời “không thể” đối với mình.

Tâm tính xốc nổi

Tâm tính xốc nổi * Ngọn gió thế tục thổi không ngã bạn, những cám dỗ mới lạ không thu hút được bạn, thậm chí bạn cam chịu vắng vẻ, chịu đựng mười năm giá lạnh ngoài song cửa. Như thế thì phỏng có việc gì không thành? Bạn đang thuộc độ tuổi làm cho người ta hâm mộ, như thế thì tuổi trẻ bắt tay hành động như một cơn gió, đầu óc nhạy cảm, cầm chiếc máy trò chơi điện tử trong tay, chẳng mấy chốc đã biết chơi “qua chín cửa ải” đạt được mười vạn điểm. Song bạn cũng đang ở vào lúc tâm tình xốc nổi. Bạn đang đứng trước một thế giới xa lạ, khắp nơi chỗ nào cũng đều tràn ngập những điều mê hoặc mới mẻ. Tâm sự của bạn mênh mông, tràn cung mây, lại lừng chừng không có chủ kiến. ở khắp nơi bạn đều muốn gánh vác công việc chuyên môn, nhưng lại không đi sâu nghiên cứu, lăn lộn mất mấy năm khắp nơi đều chẳng nên cơm cháo gì, không có một thứ gì tinh túy, trên thực tế là không có năng lực một mặt nào. Đứng chỗ này thấy chỗ kia hơn, khi đến chỗ kia bạn lại buồn phiền hối hận. Đây có lẽ là một quá trình tâm lý bình thường của lớp trẻ muốn tìm tòi và phấn đấu có triển vọng. Anh ta có thể trong quá trình tìm tòi, cuối cùng tìm thấy một con đường hạnh phúc, con đường thành công. Trên đời có nhiều người đều từng trải qua một giai đoạn như thế. Nhưng cũng có không ít người nhìn lại những năm tháng lòng dạ không chuyên, xốc nổi coi thường, va chạm khắp bốn phương, không tránh khỏi nẩy sinh những điều đáng tiếc sâu sắc, cuối cùng đã lãng phí nhiều thời gian tốt đẹp, đi qua những chặng đường uốn khúc quanh co. Giá như lúc ban đầu chọn đúng đường đi, chuyên tâm dốc chí, chăm chỉ cố gắng thì đến nay có thể đã có thành tích rất to lớn. Xe trước đổ, xe sau lấy đó làm răn. Một người say sưa với lợi lộc trước mắt, tâm tính xốc nổi, không thể hưởng thụ cuộc đời chân chính, cũng càng không thể đạt được thành tựu trong bất cứ sự nghiệp nào. Bạn muốn thật sự đạt được thành tựu trong một sự nghiệp, trước hết cần phải loại bỏ mọi cản trở và phải kiên trì làm đến cùng. Điều cấm kỵ nhất để có thành tựu sự nghiệp là tâm tính xốc nổi, đứng ngồi không yên. Người xưa có câu: Gỗ mục không siêng đục cũng không đứt, vàng đá năng đục đẽo cũng chạm trổ nên. Người có tâm tính xốc nổi, thuộc loại người hoặc là lang thang, vô công rồi nghề hoặc muốn chấm mút tất cả, bận rộn mà chẳng ra đâu, tất tưởi mà không chuyên. Kết quả là trống rỗng không có việc gì thành. Ngược lại, người miệt mài bền chí nhận rõ một con đường thích hợp với mình, lòng dạ không rẽ ngang, bạn có thể loại trừ tất cả mọi cản trở bạn đi theo con đường này, với ý tưởng “không đến Trường Thành không phải là hảo hán, không đến Hoàng Hà tim không ngừng đập”. Ngọn gió thế tục thổi không ngã bạn, những cám dỗ mới lạ không thu hút được bạn, thậm chí bạn cam chịu vắng vẻ, chịu đựng mười năm giá lạnh ngoài song cửa. Có thể người khác đều nói bạn là “thằng ngốc”, nói bạn là ngây ngô, nói bạn là không thức thời, đối với điều đó bạn cười cho qua chuyện, thậm chí phải trả giá to lớn sinh mệnh của bạn cũng không hề luyến tiếc. Như thế thì phỏng có việc gì không thành? Ông Phạm Văn Lan đã dùng câu: “Ghế gỗ ngồi tựa mười năm lạnh, Văn chương không viết một câu tồi” làm cách ngôn trị học của ông. Trước tác “Trung Quốc thông sử” đồ sộ, rực sáng của ông, việc tạo dựng trên hàng loạt tính quyền uy trong lĩnh vực lịch sử Trung Quốc của ông, chính là sự kết tinh của tinh thần ghế gỗ giá lạnh này. Bạn có thể ngồi trên chiếc ghế gỗ lạnh giá trong mười năm như ông được không? Trong lịch sử loài người, mỗi một kiệt tác văn hóa bất hủ đều là do các bậc có danh tiếng đã từng dốc hết tâm trí hàng chục năm, hàng mấy chục năm miệt mài xây dựng nên. “Xã hội cổ đại”, Morgan trải qua 40 năm nghiên cứu viết nên. “Nguồn gốc các loài”, Darwin qua 22 năm viết nên. “Tư bản luận”, Marx trải qua 40 năm viết thành. “Côn trùng học”, Fabun phải mất 30 năm để viết. “Bản thảo cương mục”, Lý Thời Trân phải mất 30 năm để hoàn thành. “Hồng Lâu Mộng”, Tào Tuyết Cần phải đọc đi đọc lại mười năm, cắt giảm bổ sung 5 lần. ........... Bạn có thể không dám tham vọng tạo dựng nên những kiệt tác hùng vĩ đồ sộ như thế, nhưng bất kể bạn có lý tưởng cao xa, ý chí mạnh mẽ đến đâu, mong muốn đạt được thành tựu trong sự nghiệp nào đó, bạn đều không thể có tâm tính xốc nổi, không thể do dự lưỡng lự, phải bình tĩnh và ngồi xuống có thể nán chịu vắng vẻ. Nếu bạn ý chí không đặt ở học vấn văn hóa, mà lại đặt ở thực nghiệp, ở chỗ lập nên một xí nghiệp có tiếng tăm, dấn thân vào hàng ngũ những người tài cán giỏi giang, dấn thân vào hàng ngũ những cự phú, bạn cũng không thể nôn nóng, càng không thể “đứng núi này trông núi nọ”. Bạn vừa phải sôi nổi bước vào xã hội, phát hiện thời cơ, phát hiện điểm đột phá của thành công, lại phải có đầu óc bình tĩnh, có tinh thần chịu khó chịu khổ bằng lòng đứng sau hàng vạn người, dốc lòng với chí hướng của mình, theo đuổi đến cùng mới có khả năng thành công. Một trong sáu cự phú của Đài Loan, ông Từ Hữu Tường lấy 4 chữ “Thành, Cần, Phác, Thận” viết thành cách ngôn đặt bên mình. Thành, chính là “thẳng thắn nhiệt tình, kiên định lòng tin, phát huy tinh thần đoàn kết hợp tác”. Cần, chính là “thức khuya dậy sớm, vắt óc nặn trán tiến hành công việc có kế hoạch, có hiệu suất”. Phác, chính là “giản dị chất phác, bình yên ổn thỏa, chấp hành nhiệm vụ một cách thực sự cầu thị”. Thận, chính là “cẩn thận chính xác, tỉ mỉ cặn kẽ, chú ý sự an toàn của nhân viên và vật chất”. Ông ta một đời không hút thuốc lá, không uống rượu, không đánh bài, đem toàn bộ tinh lực vào sự nghiệp cho nên đã giành được thành công to lớn. Vua “dương sâm hoàn” nổi tiếng thế giới Trang Vĩnh Cánh (ZHANG YONG JING), trước khi sáng nghiệp đã từng trồng rau ở ngoại ô Hồng Kông, làm công nhân vận chuyển ở xưởng dệt lụa, đào đất, khuân vác xi măng, buộc cốt thép trên công trường xây dựng... làm đủ mọi việc nặng nề, việc bẩn. Về sau có người giới thiệu đến làm thuê cho một cửa hàng dược. Chính khi làm những công việc bị người ta thường cho là ti tiện này thì ông lại vui vẻ hồ hởi, chuyên tâm dốc chí, làm việc gì giỏi việc đó, về sau cuối cùng đem toàn tâm trí và sức lực vào việc buôn bán ở cửa hàng thuốc, làm quen với khách hàng bốn phương tìm hiểu các loại giá cả thị trường, đã tích lũy được kinh nghiệm phong phú, cuối cùng lấy thuốc làm cơ hội bước vào hàng ngũ những người mạnh ở Hồng Kông, trở thành tỷ phú. Các ví dụ minh chứng không sao kể hết. Tóm lại là tất cả mọi thành công về học vấn và thực nghiệp đều thuộc về những ai tâm tính một lòng, chăm chỉ cố gắng, tinh thông. Còn tất cả những ai tâm tính xốc nổi nóng vội thì không bao giờ có thể có triển vọng được. Nếu như con hoẵng chạy như bay, ngựa cũng đuổi không kịp, thì nó sở dĩ thường bị bắt chỉ vì nó lúc nào cũng bận lòng quay đầu lại nhìn quanh. Hai mùa hạ và đông không thể đồng thời hình thành, cỏ dại và cây trồng không thể cùng lớn lên rừng cây hoa trái xum xuê phải lớn lên từ mầm non, người tâm tính nôn nóng tư tưởng không nhất quán khó mà thành công sự nghiệp, đây đều là quy luật của tự nhiên. Bạn hiểu được lý lẽ dốc lòng theo đuổi chí hướng của mình, biết được hai sự vật mâu thuẫn đối lập nhau không thể đồng thời phát triển lớn mạnh, cho nên khi hoạch định sự nghiệp phải chọn lựa một cách quả quyết, một khi nhận đúng con đường thích hợp, bạn sẽ một lòng một dạ theo, không nên quay đầu trở lại. Khổng Khưu, Mặc Trác và Ninh Việt đều là bậc sĩ phu áo vải, họ đã nhận định đạo thuật của các bậc Tiên vương cao hơn tất cả, cho nên ngày đêm học tập nghiên cứu, cần mẫn không mệt mỏi. Nghe nói Khổng Khưu và Mặc Trác ban ngày đọc kinh điển chăm chú nghiền ngẫm, tâm thần tập trung đến nỗi ban đêm nằm mơ thấy gặp Văn vương, Chu Công xin các ngài chỉ bảo. Dốc lòng theo đuổi chí của mình đến mức độ tình sâu như thế thì còn việc gì không thành? Ninh Việt ngày đêm rèn luyện học nghiệp, nhẫn chịu vắng vẻ, từng chịu đựng 15 cái rét mà không một chút bận tâm, kết quả học nghiệp đại thành, Chu Uy Vương, vua nhà Tây Chu đều phải mời ông làm thầy. Tinh thông mà thành thạo sẽ có quỷ thần chỉ bảo. Thật ra không phải có quỷ thần chỉ bảo mà chính là dốc lòng dốc chí, toàn tâm toàn ý tập luyện đạt đến mức tuyệt vời. Nhưng mong bạn nhanh chóng khắc phục xốc nổi, dốc lòng vào sự nghiệp bạn đã chọn đúng, sau một thời gian bạn sẽ cảm thấy kỳ diệu đến khó tả, bạn sẽ giành được thành công to lớn.

KHI HỌC BỊ ĐIỂM KÉM _ CHUYỆN NHỎ

KHI HỌC BỊ ĐIỂM KÉM _ CHUYỆN NHỎ * Trong môi trường cạnh tranh chọn lựa, người thích nghi mới tồn tại. * Nếu chỉ lấy hưởng thụ vật chất làm thước đo giá trị đời người, há chẳng phải là bất cứ ai có máy điều hòa nhiệt độ và TV màu đều có giá trị hơn Khổng Tử, Aristotle và Washington chăng? * Mọi tội ác đều bắt nguồn từ vô tri. Điều đau đầu nhất của đa số học sinh có lẽ là ở chỗ thành tích học tập khi lên khi xuống. Bất kể là ở Tiểu học, Trung học hay Đại học đều như vậy. Trái tim của thày giáo đối với học sinh, phụ huynh đối với con cái lúc nào cũng như ở trên đầu, có thể cũng có không ít đặt trên thành tích học tập lên xuống. Việc này mặc dù có chút phiến diện, nhưng lại cũng có phần đành chịu vậy. Để có thể tiếp nhận sự nghiệp vĩ đại cải tạo xã hội từ trong tay những người đi trước, tiếp tục làm rạng rỡ, để bạn sẽ có một cuộc đời thoải mái, trước khi bước vào xã hội tham dự vào cuộc cạnh tranh của cuộc sống bạn cần phải có đầy đủ bản lĩnh của mình, học tập những kiến thức văn hóa khoa học người trước để lại, đây là sự tích lũy vốn của đời người! Có lẽ cha mẹ bạn đã tích lũy đủ của cải có thể cung cấp cho bạn thảnh thơi suốt đời, nhưng vốn liếng này là tồn tại hư ảo, nó thật ra không thể thay thế sự vận động của bản thân bạn đối với vận mệnh cuộc đời. Bản thân mình không có một khả năng nào chỉ dựa vào tích lũy của người trước để tiêu ma năm tháng, đời người như thế thật quá bi thảm, quá đáng tiếc. Xưa nay ở trong và ngoài nước chưa hề có một cuộc đời như thế có thể phát ra được một chút hào quang. Trong môi trường cạnh tranh chọn lựa, chỉ những ai thích nghi mới có thể tồn tại. Bạn đến với đời xin chớ nên không chọn lựa, cần phải có bản lĩnh mới được. Cuộc cạnh tranh giữa người với người trong xã hội hiện đại diễn ra ngày càng quyết liệt, thực chất của cuộc cạnh tranh là sự vật lộn của trí tuệ, tri thức và tài năng. Xã hội càng văn minh càng đòi hỏi tri thức văn hóa khoa học càng nhiều. Bạn không thể có bất cứ tâm lý may rủi nào, cho rằng vận mệnh có thể bật đèn xanh cho một người không có bản lĩnh, cho rằng cơ hội của đời người sẽ chiếu cố đến “bị thịt” vừa ngu dốt, vừa không năng lực. Bạn muốn thành công không? Bạn có muốn có một cuộc đời lóe sáng không? Thế thì bạn sẽ bước bước đi đầu tiên chắc chắn - hấp thu hàng loạt những tri thức văn hóa khoa học. Việc này cũng giống như việc chuẩn bị hành trang cho cuộc đi xa, cũng giống như các chiến sĩ trước giờ xuất chinh phải lau kỹ khẩu súng của mình, chuẩn bị đầy đủ đạn dược. Bạn muốn cuộc đời tương lai trên đường đi được thoải mái, hả hê và có ý nghĩa không? Thế thì ngay từ chặng đường đầu tiên, bạn phải chăm chỉ học tập, quyết chí phấn đấu học hành nhé! Trước mắt phải chăng có thuyết học đại học kiếm tiền ít, học tiểu học lại kiếm nhiều tiền đó sao? Tại sao bạn phải khắc khổ học hành, tại sao bạn phải vất vả để đi tìm kiến thức? Đúng là có người chữ nghĩa không đủ nhét đầy một túi, chỉ dựa vào vận khí nhất thời, trong thuơng trường đã vét được hàng bó bạc khổng lồ, được hưởng thụ vật chất hậu hĩnh. Song có một số giáo sư kỳ cựu đọc sách đến bạc đầu mà vẫn sống trong những căn nhà nhỏ hẹp nghèo túng đến chán nản. Cần biết rằng, đây chẳng qua chỉ là hiện tượng đặc thù ở thời kỳ quá độ của cả chế xã hội dao động lớn, thay đổi lớn, chứ không phải là hiện tượng bình thường. Cùng với sự tiêu tan các cơn đau của xã hội, cùng với việc sửa đổi các cơ chế cho phù hợp, hiện tượng này sẽ tự nhiên tiêu tan. Như gió xuân được ý, thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về những người có bản lĩnh siêu quần. Hơn nữa, giá trị đời người thật ra không thể dùng số lượng tiền bạc để làm thước đo. Nếu như bạn chỉ xem ý nghĩa cuộc đời là tiền bạc, là hưởng thụ vật chất, như thế thì thật là quá bất hạnh. Một người dù cho được hưởng thụ đời sống vật chất sung túc, mà lại chỉ như là một chiếc “bị thịt”, về lĩnh vực tinh thần vô cùng phong phú của loài người chỉ là một người mù tịt, một người lỗ mãng, như thế thì liệu anh ta có thể thật sự thể hiện được hạnh phúc của đời người được bao nhiêu? Đời người của anh ta thật sự có được giá trị bao nhiêu? Nếu như chỉ lấy hưởng thụ vật chất làm thước đo giá trị đời người, há chẳng phải là bất cứ người nào có máy điều hòa nhiệt độ và TV màu đều có giá trị hơn Khổng Tử, hơn Aristotle, hơn Washington chăng? Socrates hay tôn sùng 3 câu nói nhất, một trong ba câu đó là: “Mọi tội ác đều bắt nguồn từ vô tri”. Một trong bốn chân lý lớn của đạo Phật là: Nguyên nhân của đau khổ là ở chỗ vô tri. Bạn đang thuộc độ tuổi đi tìm tri thức. Lúc này, bạn cần phải vứt bỏ màng che. Thành tích học tập giảm xuống thật ra không phải vì bạn ngu xuẩn. Bất cứ lúc nào bạn đều không nên nói những câu làm cho mình cụt hứng. Mãi mãi không nên nói thất bại là một trong những chiến lược cơ bản nhất của đời người. Giá như có thầy giáo hoặc gia trưởng thô bạo nào đó tùy tiện chửi bạn ngu xuẩn, nói bạn không thể có triển vọng, bạn phải dũng cảm gạt đi, một giây cũng không giữ lại trong lòng lời nói đó. Trên đời này, người mà bản tính ngu xuẩn đến nỗi không hoàn thành được nhiệm vụ học tập thông thường là cực kỳ hiếm thấy, ngược lại tất cả mọi người đều chưa khai thác đầy đủ tiềm năng trí tuệ của họ. Khoa học hiện đại đã chỉ rõ, nếu như có người khai thác được một phần vạn tiềm năng trí tuệ của anh ta thì đã là việc phi thường rồi. Dựa vào chất xám của bạn hoàn thành nhiệm vụ học tập bình thường sẽ không thể có bất cứ vấn đề gì. Thành tích bị giảm sút chắc chắn có những nguyên nhân khác. Hoặc là bạn khi học ở Tiểu học thành tích thường không tốt, sau khi vào Trung học và Đại học do tuổi tác lớn lên, tinh lực phân tán, lòng dạ rẽ ngang, thời gian và tâm tư dùng cho học tập giảm sút lớn nên thành tích bị sút kém. Lúc này bạn phải cân nhắc tỉ mỉ lợi hại được mất, vứt bỏ một số việc không có ý nghĩa hoặc tạm thời ý nghĩa không lớn đối với bạn, tập trung tâm lực vào việc học tập. Hoặc là cá tính của bạn đang phát triển về hướng khác thường, thậm chí có diễn biến ở mức độ nào đó không thích hợp với sinh hoạt ở nhà trường bình thường, từ đó mà thành tích sút kém. Lúc này bạn có thể đi xin lời chỉ dẫn của chuyên gia và thầy thuốc về phương diện tâm lý, hoặc tự mình học một số kiến thức về mặt này, từ đó tự giác hiệu chỉnh lại cá tính không tốt và hành vi không tốt của bạn, kịp thời phát triển tinh thần và thân thể lành mạnh, thành tích học tập có thể tự nhiên sẽ đi lên. Hoặc là phương pháp học tập của bạn không thích hợp, chỗ vốn cần phải bỏ chút công phu thì lại bỏ qua không chú ý. Chỗ vỗn không cần phải bỏ công phu thì trái lại phí rất nhiều thì giờ, mất sức quá nhiều, từ đó làm cho thành tích giảm sút. Lúc này bạn có thể trao đổi với thày giáo và bạn bè, tìm được phương pháp học tập chính xác, phối hợp một cách khoa học thời gian học tập của bạn. Hoặc là bạn học lệch nghiêm trọng, chỉ thích học một hai môn nào đó, còn các môn khác không hào hứng học nên thành tích giảm sút. Lúc này bạn có thể cân nhắc lợi hại lại lần nữa, bình tĩnh suy nghĩ lại về mình, xem mình phải chăng đích thực ở một số mặt nào đó có ưu thế đặc biệt và tiền đồ phát triển tốt đẹp. Nếu là như vậy, bạn có thể trên cơ sở giành được tri thức toàn diện, ở một mặt nào đó khai thác mạnh mẽ, giành được thành công. Nếu không thì bạn phải thận trọng chọn lọc để tránh sau này hối hận. Hoặc là thân hình bạn yếu đuối, trong đời sống học tập liên tục mắc bệnh mỏi mệt mạn tính, hễ mở vở ra đã đau đầu, nằm ngồi không yên, từ đó mà thành tích học tập giảm sút. Lúc này bạn phải tăng cường rèn luyện tăng cường thể chất, giành được thành tích học tập nâng cao. Hoặc là còn có rất nhiều, rất nhiều nguyên nhân hoặc rõ ràng hoặc khó nhận thấy, hoặc bản thân đã biết hoặc còn chưa biết dẫn đến thành tích học tập sút kém. Tóm lại là khi thành tích học tập giảm sút, bạn cần phải kiên định lòng tin, chủ yếu dựa vào sức của chính bạn để làm xoay chuyển cục diện. Bạn chắc chắn là bằng lòng gạt bỏ tất cả mọi trở ngại để trong đời sống học tập được nhẹ nhàng và thoải mái.