Thứ Ba, 17 tháng 2, 2015
VẦN A ( CÂU HAY SÁCH BÁO - GS.ĐỖ HỮU VINH)
Một con người sống trong xã hội luôn luôn đòi hỏi phải có giao tiếp với cộng đồng và thế giới xung quanh. Và một trong những phương tiện lớn nhất để tạo nên sự kết nối đó chính là ngôn từ. Nhà văn, nhà báo liên kết với độc giả qua tác phẩm. Một nhân viên tiếp thị hay một người bán hàng, một nhà giáo hay một nhà diễn thuyết liên kết với khách hàng hoặc học trò của họ qua lời nói... Việc làm chủ được lời ăn tiếng nói, chữ viết, cũng như phát huy được hiệu quả tốt nhất của điều được nói hay viết ra sẽ mang đến thành công cho người sử dụng nó. Ác giả ác báo, hại nhân nhân hại Ác như hùm Ác tắm thì ráo, sáo tắm thì mưa Ách giữa dàng quàng vào cổ Ai ăn trầu thì người ấy đỏ môi Ai bảo bình chứa chuột chi rồi trách mèo truy chuột làm vỡ bình?! Nên nhớ rằng, lửa gặp bổi thì cháy, ai bảo để bổi trong nhà gây cháy rồi than. Ai bảo trời không có mắt Ai biết đâu ma ăn cỗ? Ai biết ngứa đâu mà gãi Ai chê đám cưới, ai cười đám ma Ai chết trước thì được ấm mồ Ai có thân người ấy lo, ai có bò người ấy giữ Ai cũng gắp may mắn. Ai đã thua ở (nước nào đó)? Ai đâu thương kẻ ngu si, của đâu cho đứa nằm lì mà ăn Ai đem dùi đục đi hỏi vợ Ai đó không yêu bạn như bạn mong muốn không có nghĩa là họ không yêu bạn hết mình. Ai đo miệng cá mà uốn lưỡi câu Ai đội đá mà sống ở đời Ai đội mũ lệch, xấu mặt người ấy Ai giàu ba họ, ai khó ba đời Ai khảo mà xưng Ai làm người ấy chịu Ai nói làm sao bào hao làm vậy Ai nuôi chó một nhà, nuôi gà một vườn Ai ở trong chăn mới biết chăn có rận Ai ơi chớ vội cười nhau, cười người hôm trước hôm sau người cười Ai ơi đã quyết thì hành, đã đan thì lận tròn vành mới thôi Ai ơi giữ chí cho bền, dù ai xoay hướng đổi nền mặc ai Ai ơi trẻ mãi ru mà, càng so sắn lắm càng già mất duyên Ải thâm không bằng dầm ngấu Ai ưa dưa khú, bầu già Ai về Bắc ta đi với Thăm lại non sông giống Lạc Rồng Từ độ mang gươm đi mở cõi Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long Airblond: chân dài, não ngắn Ấm ớ hội tề Am thanh cảnh vắng Ăn Bắc, mặc Nam Ăn bàn ăn giải An bần lạc đạo Án binh bất động Ăn bơ làm biếng Ăn bờ ở bụi Ăn bớt ăn xén Ăn bớt bát nói bớt nhời Ăn bữa hôm lo bữa mai Ăn cá bỏ lờ Ăn cây nào rào cây ấy Ăn cây táo rào cây xoan Ăn chẳng có, khó đến mình Ăn cháo đá bát Ăn chay niệm Phật Ăn cho ta, mặc cho người Ăn chọn nơi, chơi chọn bạn Ăn chửa no lo chửa tới Ăn chực nằm chờ Ăn chung nằm chạ Ăn chung ở đụng Ăn có chừng, chơi có độ Ăn cỗ đi trước, lội nước theo sau Ăn có mời, làm có khiến Ăn có nhai nói có nghĩ Ăn có sở, ở có nơi Ăn cơm mới nói chuyện cũ Ăn cơm nhà thổi (vác) tù và hàng tổng Ăn cơm nhà vác ngà voi Ăn cơm với cáy thì ngáy o o, ăn cơm thịt bò thì lo ngay ngáy Ăn cơm với mắm thì ngắm về sau, ăn cơm với rau ngắm sau ngắm trước An cư lạc nghiệp Ăn cướp cơm chim Ăn đã vậy, múa gậy làm sao Ăn đằng sóng, nói đằng gió Ăn đấu làm khoán Ăn đậu ở nhờ Ăn đây nói đó Ăn đêm hiền và; Ăn đêm dữ. Ăn đêm hiền chỉ những người đi buôn bán ở chợ đêm, chạy xe ôm nhưng không làm bảo kê và những người bán hàng rong. Ăn đêm dữ ám chỉ những tay chạy xe ôm trá hình để dắt mối, bảo kê cho những cô gái làm nghề nhạy cảm Ăn đều tiêu sòng
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét